Dịch Vô lối Nguyễn Quang Thiều

  •   15/02/2025 21:09:00
  •   Đã xem: 53
  •   Phản hồi: 0
Nhưng từ khi thi tặc – vô lối Nguyễn Quang Thiều (Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam), thi tặc – vô lối Nguyễn Bình Phương (Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam) cùng bảy, tám thi tặc khác ơ trong lãnh đạo Ban chấp hành Hội Nhà văn thực hiện công an hóa Văn nghệ cầm chịch văn chương nước nhà thì bọn thi tặc áp đảo văn đàn ! Đám thi tặc được in ấn tràn lan trên báo chí chính thống. Không một ai dám hở hơi răng lạnh! Mình để thời gian học các thi hào có phải hay hơn không:
“Nàng đột ngột đổi tiếng chàng trống rỗng
Thành tiếng anh thân thiết đậm đà
Thưa em, em đẹp lắm.
Mà thâm tâm anh chưa thể nói ra!”
(Puskin)
Có hơn đọc loại viết như cứt chó,, cứt người của lũ thi tặc dâm loạn bệnh hoạn, gian manh, xảo trá, dốt năt, tệ tàn: Nguyễn Quang Thiều, Nguyễn Bình Phương, Thi Hoàng, Vi Thùy Linh, Hoàng Vũ Thuật, Mai Văn Phấn, Phan Hoàng, Đinh Thị Như Thúy, Phạm Đương…
Như bài thi tặc sau đây của thi tặc Nguyễn Quang Thiều thì ai mà ngửi được. Thế mà nó được chọn in, được Hội Nhà văn Việt Nam trao giải thưởng (năm 1993), được tuyển chọn 100 bài thơ hay thế kỷ XX, được Comlombi ai trao giải thưởng (!). Nhục cho thơ phú nước Việt không nói nổi!
Người mới tập làm thơ cũng không viết kém nát như thế này!
Ai đi nói cí xấu xa của bà con cô bác – người sinh thành ra mình con hơn con mụ ăn trộm, mần đĩ!
“Những ngón chân xương xẩu, móng dài và đen toẽ ra như móng chân gà mái”
Đồ loại vô học!
Rồi còn vô học tiếp:
“ Đã năm năm, mười lăm năm, ba mươi năm và nửa đời tôi thấy”
Người ta chỉ cần nói: « Nửa đòi tôi thấy” là đủ rồi !
Thế đẻ tâm trí, thời gian thưởng thức thi hào đông, tây có hơn không?
NHỨNG NGƯỜI ĐÀN BÀ GÁNH NƯỚC SÔNG
Nguyễn Quang Thiều
Những ngón chân xương xẩu, móng dài và đen toẽ ra như móng chân gà mái
Đã năm năm, mười lăm năm, ba mươi năm và nửa đời tôi thấy
Những người đàn bà xuống gánh nước sông
Những bối tóc vỡ xối xả trên lưng áo mềm và ướt
Một bàn tay họ bám vào đầu đòn gánh bé bỏng chơi vơi
Bàn tay kia bám vào mây trắng
Sông gục mặt vào bờ đất lần đi
Những người đàn ông mang cần câu và cơn mơ biển ra khỏi nhà lặng lẽ
Những con cá thiêng quay mặt khóc
Những chiếc phao ngô chết nổi
Những người đàn ông giận dữ, buồn bã và bỏ đi
Đã năm năm, mười lăm năm, ba mươi lăm và nửa đời tôi thấy
Sau những người đàn bà gánh nước sông là lũ trẻ cởi truồng
Chạy theo mẹ và lớn lên
Con gái lại đặt đòn gánh lên vai và xuống bến
Con trai lại vác cần câu và cơn mơ biển ra khỏi nhà lặng lẽ
Và cá thiêng lại quay mặt khóc
Trước những lưỡi câu ngơ ngác lộ mồi.
1992
Đỗ Hoàng dịch ra thơ Việt
CHỊ EM GÁNH NƯỚC SÔNG

VÔ LỐI NGUYỄN KHOA ĐIỀM- Dichj tho

  •   19/01/2025 19:42:00
  •   Đã xem: 34
  •   Phản hồi: 0
VÔ LỐI NGUYỄN KHOA ĐIỀM
Nguyên văn:
CÕI LẶNG
Nguyễn Khoa Điềm
Cõi lặng. Anh soi thấy mặt mình
Với nỗi buồn trong sạch
Cõi lặng. Không tiếng động nào khác
Tiếng đập trái tim anh
Người ơi, tôi yêu người tha thiết
Tôi sống với người, chết vì người
Cõi lặng. Tôi vượt qua ghềnh thác
Đến những miền trong xanh
Ngày 17-1-2003
Nguồn: Thơ Nguyễn Khoa Điềm, tuyển tập 40 năm do tác giả chọn, NXB Văn học, 2012
BÌNH GIẢNG:
Chuyển sang Văn xuôi:
Cõi lặng. Anh soi thấy mặt mình. Với nỗi buồn trong sạch. Cõi lặng. Không tiếng động nào khác, Tiếng đập trái tim anh. Người ơi, tôi yêu người tha thiết. Tôi sống với người, chết vì người. Cõi lặng. Tôi vượt qua ghềnh thác. Đến những miền trong xanh!
Chuyển sang văn xuôi mới biết nó không ra thẻ loại gì, phú không ra phú, sớ không ra sớ, tế không ra tế, bản tự kiểm điểm trước chi bộ không ra bản kiểm điểm trước chi bộ . Bản khai tù không ra bản khai tù. Nó là một quái thai, quỷ ba đầu sáu chân Văn chương Việt Nam ở thời Đảng Cộng sản Việt Nam bạo quyền toàn trị!
Tôi đã có chuyên luận “ Cõi Lặng – tập sách yếu kém dưới trung bình” – in trên vannghecuocsong.com. Nay chỉ bình bài Cõi Lặng.
Nguyễn Khoa Điềm lúc đương chức thì có trùng trùng điệp các nhà học giả, học thật, tiến sĩ bò, tiến sõ trâu, tiến sĩ vịt, tiến sĩ chó… bốc thơm, đễn cục cứt của Điềm cũng thơ hay! Duy một người phản bác lại thơ Vô lối Nguyễn Khoa Điềm là tôi - Đỗ Hoàng
Nguyễn Du có phóng dịch một câu rât hợp cảnh trong Kiều lúc này:
“Đã rằng bứng kín miệng bình
Nào ai có khảo mà mình lại xưng.”
Anh về Cõi lặng, anh mới soi thấy mặt mình, còn Cõi ồn thì theo lý trên, anh không bao giờ soi thấy được. Điều ấy quá đủng, nhân gian ai cũng biết, Cõi ồn anh làm sao soi thấy mặt mình. Vì mặt anh phải hóa trang, đeo mặt nạ. Cõi ồn không phải một mình anh, ai nhập hội Cõi ồn đều phải như vậy! Nhân gian biết tỏng tòng tong. Người ta phán lâu rồi: “Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan”! Còn cụ Tổ nhà anh nói: Quan trường thị nô lệ trung chi nô lệ hựu nô lệ”. Ai chả biết. Nhưng anh giả đeo mặt nạ để hưởng đầy đặc quyền, đặc lợi trong ấy , giờ anh mới ngộ ra, dù ngộ chưa đủ, người ta mới chú ý.
Câu trên không phải thơ, nó là bản tự kiểm điểm công tác của con chiên, phật tử. Đảng Cộng sản Việt Nam không bao giờ có kiểu đảng viên sám hối và thú tội được câu như thế này..
Thôi thế cứ cho anh là thành thật đi. Vì mặt giả của anh đã làm bao nhiều điều tệ hại, nhưng mặt thật của anh và nỗi buồn trong sạch của anh có thật không? Làm sao mà thật được? Anh cũng ngoắng lên. Chúa và Phật cũng không dám tự xưng mình “ có nỗi buồn trong sạch”, thứ gì anh, một con người trần đang đầy tham , sân, si :
“Làm người chưa trọn kiếp người
Còn mơ kiếp Phật cao vời thế kia
Kiếp người đâu dễ dứt đi
Cõi trần những thứ tham si hại mình”
(Đỗ Hoàng)
Buồn anh sao mà trong sạch được. Anh đang oán bọn lại quả cho anh không như cam kết trong phim “ Nguyễn Ái Quốc ở Hồng Không” anh ký duyệt trên triệu đô, “ Làng văn hóa các dân tộc” 2 triệu đô, Phim “ Dòng sông phẳng” lặng nửa triệu đô”, và nhiều dự án ma khác! Có dự án anh cuỗm hết không chia chác cho bọn chúng, chúng đang muốn xin tí tiết anh! Buồn anh làm sao mà trong sạch. Rồi cái buồn cố hữu sẽ theo anh về nấm mồ trong lăng mộ họ Nguyễn Khoa là anh không phải Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam mà anh man khai lý lịch để luồn sâu leo cao lên đến Nhất phẩm triều đình. Dù hồi hưu rồi nhưng anh vẫn nơm nớp lo âu. Vi ông cậu bên vợ anh là Nguyễn Đức Đạo nguyên Trưởng Phân xã TTX Trị -Thiên thời chống Mỹ, giờ ở Huế cách nhà anh không đầy cây số đã lên tận triều đình gặp Vua Lê Khả Phiêu là bạn chiến đấu của mình ở chiến trường Trị - Thiên tố cáo anh man khai lý lịch Đảng luồn sâu leo cao! Anh làm sao có nỗi buồn trong sạch? Rồi nhà báo Nguyễn Quang Vinh tức Nhà thơ Vĩnh Nguyên bị anh danh nhân bí thư Chi bộ Hội Văn nghệ Bình Tri Thiên khai trừ ra khỏi Đảng tố cáo anh “ Giấy chuyển sinh hoạt Đảng đi không hợp lệ, thì giấy chuyến sinh hoạt Đảng về không hợp lệ, sao anh dám nhận Huy hiệu 40 năm tuổi Đảng?”. Buồn anh là buồn con chuột, vớ vẩn!
Tiếp đến là hai câu vô lối sượng sạo, giả dối, sáo rỗng, miệng nam mô, bụng bồ dao găm, hô khẩu hiệu, nhạt nhẽo, xơ cứng, khô khan đại hạn, vờ vịt,.. vừa kém tình nhân loại, vừa gượng gạo, vừa sến, vừa đóng kịch ti vi.. bậc nhất trong tiếng nói nhân loại:
Người ơi, tôi yêu người tha thiết
Tôi sống với người, chết vì người
Câu kết sám hối rất bậy bạ:
Cõi lặng. Tôi vượt qua ghềnh thác
Đến những miền trong xanh
Nhân quần ai cũng biết miền anh dựng nên nó chẳng trong xanh gì. Người ta có quyền chối bỏ nó. Nhưng anh đã hưởng thành quả trong cái miền không lấy gì trong xanh ấy. Nhà anh có có lính gác, đất được phong tước vài trăm triệu đô, con cái vào làm những nơi lầu son, gác tía, chỗ hái ra vàng, ra bạc. Giờ về Cõi lặng, anh lại đạp đỗ Cõi ồn của Anh sao?
Tóm lại bài Vô lối Cõi Lặng không phải THƠ CA NÊN KHÔNG NÊN MẤT THÌ GIỜ TÌM HIỂU NỘI DUNG, NGHỆ THUẬT DÙNG TỪ, ĐẶT CÂU. Nó cũng là một loại quái thái Văn chương đương đại!
Hà Nội 12 – 12 – 2017
Đ - H
DỊCH RA THƠ VIỆT
Đỗ Hoàng dịch ra thơ Việt
CÕI LẶNG
Cõi lặng, anh soi thật mình
Nỗi buồn trong sạch, trắng trinh giữa đời
Cõi lặng, không tiếng nào rơi
Tiếng tim anh đập muôn đời nào yên
Yêu người tha thiết thiêng liêng
Nguyện cùng sống chết, đảo điên vì người
Cõi lặng, ghềnh thác vượt rồi
Đến miền thanh sạch, tuyệt với trong xanh!
Hà Nội quang 2012
do hoang vào lúc 15:13

GIẤC MƠ ANH NGẬP BIỂN - Thi tac Hoang Hung

  •   19/01/2025 19:38:00
  •   Đã xem: 32
  •   Phản hồi: 0
DỊCH THƠ VIỆT RA THƠ VIỆT
Nguyên bản: GIẤC MƠ ANH NGẬP BIỂN
Tặng Mười
Rồi một ngày anh gặp em
Vàng rực bờ biển nắng
Em mới hiểu rằng em là biển
Bao nhiêu năm sóng thầm réo trong mình
Dịch thơ Việt ra thơ Việt - Vô lối Hoàng Hưng
DỊCH THƠ VIỆT RA THƠ VIỆT
Nguyên bản: GIẤC MƠ ANH NGẬP BIỂN
Tặng Mười
Rồi một ngày anh gặp em
Vàng rực bờ biển nắng
Em mới hiểu rằng em là biển
Bao nhiêu năm sóng thầm réo trong mình
Anh mới hiểu chính em là biển
Bao nhiêu năm anh tìm
Những bắp thịt săn của sóng
Đánh vào ta nồng nàn,
Muối mặn ngấm vào rực máu
Trái tim bắt đầu hoang mang
Rồi giấc mơ anh ngập biển
Vụt kinh hoàng bóng em tan biến,
Và giấc mơ em ngập biển
Ngượng ngùng để anh nắm tay.
Nắm tay nhau nhảy tung ngọn sóng,
Nắm tay nhau ngụp lặn thủy triều,
Em sặc nước rồi anh sặc nước.
Tỉnh dậy một mình đầm nước mắt
Thôi chúng mình đã yêu!

mùi

  •   14/01/2025 07:08:00
  •   Đã xem: 34
  •   Phản hồi: 0
Hoàng Vũ Thuật
mùi
ở đâu đó rất xa vừa nhìn thấy vừa không nhìn thấy
nghe được sờ được
dòng thác nóng ran hai bờ đêm
nguyên bản cuộc sống vốn thế
cơn sốt bất thần run bần bật
có thể viêm nhiễm sau cuộc phẫu có thể mới ra đời đã biến mất
có thể từ trời cao đổ xuống từ dưới đất trồi lên
mằn mặn nhàn nhạt hương một loài

hoa không tên gọi
mùi mưa mùi nắng mùi gió mùi cáu bẩn mùi nguyên trinh
mùi kiệt quệ mùi phục sinh mùi mùa
mùi của mùi
29/12/2010

BAO GIỜ (II()

  •   14/01/2025 02:07:00
  •   Đã xem: 33
  •   Phản hồi: 0
Bao giờ Tây trắng nhuộm da vàng
Nước Vạc không còn xứ cái bang.
Xóm dưới dân đen xây gác ngoc
Phố trên quan đỏ dựng lầu vàng!
Phận người than bụi không còn mạt
Đời cỏ bùn lầy cũng được sang.
Đám khố trần gian nhìn ngưỡng mộ
Hoan hô dân Vạc gặp thiên đàng!
Hà Nội 26-7 – 2015
Đ - H////////

BAO GIỜ?

  •   14/01/2025 02:00:00
  •   Đã xem: 43
  •   Phản hồi: 0
BAO GIỜ?
(Hai bài)
(I)
Bao giờ Tấy nhuộn tóc chồn đen
Nước Vạc đang nghèo nhất tóp ten
Trầm trập làng trên vang tiếng trống,
Tò te xóm dưới rộn hơi kèn.
Giàng sơn quá độ thay thời đỏ
Đất nước vào cầu đổi vận đen.
Kẻ khó nhìn theo mà ngã ngữa
Mừng cho dân Vạc hết ngu hèn!
Hà Nội 25-7-2015
Đ – H
Lý luận phê bình ko co gi moi

Lý luận phê bình ko co gi moi

  •   09/11/2017 03:25:00
  •   Đã xem: 2
  •   Phản hồi: 0
NukeViet 4.3 là phiên bản nâng cấp của phiên bản NukeViet 4.2 tập trung vào việc fix các vấn đề bất cập còn tồn tại, tối ưu trải nghiệm của người dùng.

TÂM TÌNH VỚI CÁC NHÀ THƠ TRẺ

Tam tinh voi cacs nha tho tre, tacs gia Do Hoang muon nhacs nhow nguoi lam tho   

Thăm dò ý kiến

Lợi ích của phần mềm nguồn mở là gì?

Left-column advertisement
Thống kê
  • Đang truy cập4
  • Hôm nay386
  • Tháng hiện tại892
  • Tổng lượt truy cập18,316
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Gửi phản hồi