Mười nén nhang ở ngã ba Đồng Lộc
Mai Văn Phấn.
Tháng ngày gương lược về đâu
Chân trời để xoã một màu cỏ non
Các cô nằm lại trên cồn
Những chùm bồ kết khô giòn trong cây
Khăn thêu những dấu tay gày
Thành mây Đồng Lộc bay bay trắng trời
Người ơi, tôi lại gặp người
Hơi bom còn thổi rụng rời cát khô
Nhang này quặn nỗi đau xưa
Tôi nay tôi của cơn mưa về nguồn.
Bài thơ đạt giải nhì cuộc thi thơ của báo Văn nghệ năm 1995
Bình giảng: HIỆN LŨ CHUỘT CẦY
Đám vô lối, thi tặc làm mưa, làm gió trên văn đàn mậu dịch, tự cao, tự đại là người cách tân, đổi mới thơ Việt, từ giã quá khứ cha ông . Mai Văn Phấn là một “đại biểu “ nổi cộm. Gã từng khoe khoang và đồng bọn tâng bốc “Thơ đã dịch ra 40 thứ tiếng trên thế giới (!)”Ngay cơ quan văn nghệ mậu dịch cũng lăng xê gã:
"Mười nén hương thắp ngã ba Đồng Lộc" là tên một bài thơ nổi tiếng của nhà thơ Mai Văn Phấn, một tác phẩm được trao giải cao trong cuộc thi thơ của Hội Nhà văn Việt Nam năm 1995. Bài thơ này đã khắc họa sự hy sinh của mười nữ thanh niên xung phong tại Ngã ba Đồng Lộc, sử dụng những hình ảnh tinh tế để thể hiện sự tiếc thương và lòng biết ơn của thế hệ sau.Vn”
Riêng tôi (Đỗ Hoàng) cực lực phê phán loại viết phi ca của đám vô lối, thi tặc! Họ rất kém tiếng Việt, kém làm thơ Việt, kém vốn sống…Bài thơ “Mười nén nhang ở ngã ba Đồng Lộc “ Mai Văn Phấn ‘ Tự lột áo xống lũ chuột cầy trước bàn dân thiên hạ!” Một anh làm Hải quan sống sung sướng ở Hải Phòng làm thơ thương khóc mười cô gái hy sinh ở ngã ba Đồng Lộc Mỹ cũng nên biểu dương! Vấn đề là viết quá dở, tầm thấp dưới vè quần chúng.
Quê tôi các bà nông dân làm thơ đọc xúc động, day dứt, nghĩ thấy xa:
Về anh nông dân đi làm nước ngoài trở về quê kiếm sống vất vả:
“Đã mang thân đi Lao Bảo, Ta Hè
Về quê eng phải chạy chè nuôi thân!”(chạy chè – buôn chè)
Lưc lượng cỏ rác làm khổ lương dân:
“Công an, thuế vụ, kiểm lâm
Trong ba thằng ấy nên đâm thằng nào?
Đồng bào thảo luận xôn xao
Trong ba thằng ấy, thằng nào cũng đâm!”
Bài thơ “Mười nén nhang ngã ba Đồng Lộc” câu nào cũng nhạt, dở, lắp ghép, chung chung…
”Tháng ngày gương lược về đâu
Chân trời đã xõa một màu cỏ non”
Viết thế này không sai
“Tháng ngày gương lược bạc màu
Gái quê thắt ruột một màu cỏ non”
Các cô nằm lại trên đồn
Đêm đêm vang dội dập dồn hồn mây!
Tiếp đến những câu sơ sài , chẳng có tí gì rung dộng:
“Khăn thêu những dấu tay gày
Thành mây Đồng Lộc bay bay trắng trời
Người ơi, tôi lại gặp người
Hơi bom còn thổi rụng rời cát khô “
Tiếp đến nữa là các câu của thương mướn, không chân thật với người đã hy sinh xương máu!
“Người ơi, tôi lại gặp người
Hơi bom còn thổi rụng rời cát khô
Nhang này quặn nỗi đau xưa
Tôi nay tôi của cơn mưa về nguồn.”
Nhà thơ phải “nhãn quan ưng đại, tâm ưng tế”, nhà thơ mà tầm thấp hơn thằng tuyên truyền báo chí huyện xã viết ra loại hạ phẩm thua thanh niên xung phong tự làm ca ngợi đồng đội mình!
Chữ nghĩa lôm côm, lại không có trái tim, Mai Văn Phấn quay sang loại tắc tỵ, hủ nút (gọi thơ vô lôi, thi tặc):
1,Mùa gặt
Căt lúa đến đâu
Gió thổi vào chân
Đến đó
2, Ngắt trái bưởi
Lá
Trên cây
Quay lại nhìn
3,Trưa mùa thu
Viên sỏi
Bình yên nằm
Trên đất
4, Se lạnh
Gió
Quấn lấy
Chiếc quạt
5,Trăng sang gốc cây
Trên bàn thờ
Quả hồng
Vừa chín
Bao Văn nghệ in số 37+37/3-9-2023
Hay:
Lời người trồng hoa
Kính tặng anh Thi Hoàng)
Tôi trồng hoa từ bãi dâu xanh đến lúc phơi tơ
Xoè năm ngón ngậm ngùi có mùa hên mùa mất.
Tôi trồng hoa nơi cỗi cằn đất không còn là đất
Mưa đang tái sinh bỗng lại nắng lụi tàn
Chợt có heo may
Chợt
Và bất chợt...
Hoa vẫn đốt lên cho sáng cái hang sâu hun hút bốn mùa.
Công bằng là trời xanh, oan khuất đến như mây
Chỉ có cánh hoa là nghe thấy cả.
Nơi đất mỡ màu, cây có khi chỉ toàn ra lá
Lá cũng lại như bài học công bằng.
Trọn một kiếp người
Hoa uống cạn nước mắt với mồ hôi
Chim có về bới tóc tôi mà làm tổ?
Mai Văn Phấn
Một lần... thi pháp
Chọn màu áo em
Làm bìa tập thơ
Những đốm bóng
Theo tay người dệt lụa
Miệng tằm
Bờ bãi
Bóng dâu...
Nhưng em ở đâu?
Người mặc chiếc áo ấy
Khi tắt nắng
Và bóng đen thức dậy
Anh đi vòng qua con chữ
Gọi ơi hời!
Mai Văn Phấn
Đám thi tặc, vô lối tự tìm vê nguồn cội, tự phơi xương cốt cho thiên hạ nhìn. Nó như con nộm gặp mưa mùa hạ. Kêt cục là con số không! Vô lối, thi tăc không đọc cũng hiểu rồi!
Đ - H