Hồn Hoa

Hồn Hoa

Đỗ Hoàng
HỒN HOA
Thôi đừng nhắc nữa hồn hoa
Cớ chi mình lại ngồi xa xót hoài
Thôi đừng tơ tưởng về ai
Nắng mòn mỏi đợi, mưa lai rai chờ!
Tiếc chi công xá đêm mơ
Sương chùng chập sáng,
mây vơ vu chiều
Sợi đàn gảy mãi không kêu
Chân ngờ ngợ bước, tóc liêu xiêu bồng
Tám chờ, chín đợi, mười trông...
Trời thăm thẳm khuyết, đất mong mỏi mòn
Tỉnh mơ về cuộc vuông tròn
Hồn hoa lãng đãng hãy còn bến mê!
Hà Nội 2 000
Đ - H

Xem tiếp...

Mid-page advertisement

Tầm văn hóa tháp...

  •   29/06/2025 07:38
  •   2
  •   0
TẦM VĂN HÓA THÂP – NGUYỄN QUANG THIỀU KHÔNG NÊN LÀM CHỦ BÚT VĂN CHƯƠNG
Đỗ Hoàng
Viết kém nhất trong “Chuyên đề Viêt & Đọc” là Nguyễn Quang Thiều! Không có tầm văn hóa viết lời “Tựa”, Không có tầm văn hóa viết văn xuôi, không có tầm sáng tác thơ, không có tầm gì hết !
Câu hỏi cuối ngay
Nguyên Quang Thiều
Thiêu viêt như thế này mà gọi là “thơ”

Tôi tựa lưng vào bức tường xám mốc
Đợi chuyến xe tan tầm
Đó là khoảng thời gian tôi đói nhất và buồn nhất trong ngày

Phía bên kia đường tôi đợi
Những chiếc lá tôi không biết tên
Phủ đầy bụi
Những chiếc lá dịu dàng rụng xuống
Cơn mưa buổi chiều vàng thẳm dâng lên

Trong cơn mơ đói và buồn
Các cô gái đẹp mặc váy cưỡi xe máy phóng qua
Như dao sắc phất vào tôi tứa máu
Tôi nấc lên một câu hỏi như người sặc khói
Rằng nếu tôi lấy họ
Tôi sẽ ngủ với họ thế nào

Và chuyến xe tan tầm lại đến
Ọp ẹp và bẩn thỉu như chiếc lồng vịt khổng lồ
Tôi vội vã bước vào trong đó
Các cô gái buôn chuyến đang ngoẹo đầu ngủ
Tóc tai quấn áo sặc mùi cá khô
Giấc mơ sẽ thế nào trong giấc ngủ thế kia
Và lòng tôi nhói một câu hỏi
Rằng nếu tôi lấy họ
Tôi sẽ ngủ với họ như thế nào.
Hội Nhà văn Việt Nam tặng giải thưởng năm 1993!
Sau dó Thiều “xáo trộn văn chương với chả cá”. Đưa tất cả làm thơ hết Mấy eng ả văn xuôi viết văn xuôi như mắm thôi bị mưa như Nguyễn Nhật Ánh, Bichs Ngân, Thùy Dương…in hàng loạt trên Viết & Đọc
“Thơ” Bích Ngân (5 bài)
(trich) Ở cự ly gàn
Tôi chờ từng giọt cà phê
nhỏ xuống lòng chiếc ly sứ
trong tiếng nhạc của trăm năm trước
trong nỗi dau của ngàn năm trước
dặc sánh như giọt đăng tôi uống
mỗi ngày…”
(còn nữa)

Hồn Hoa

  •   30/06/2025 18:30
  •   0
  •   0
Đỗ Hoàng
HỒN HOA
Thôi đừng nhắc nữa hồn hoa
Cớ chi mình lại ngồi xa xót hoài
Thôi đừng tơ tưởng về ai
Nắng mòn mỏi đợi, mưa lai rai chờ!
Tiếc chi công xá đêm mơ
Sương chùng chập sáng,
mây vơ vu chiều
Sợi đàn gảy mãi không kêu
Chân ngờ ngợ bước, tóc liêu xiêu bồng
Tám chờ, chín đợi, mười trông...
Trời thăm thẳm khuyết, đất mong mỏi mòn
Tỉnh mơ về cuộc vuông tròn
Hồn hoa lãng đãng hãy còn bến mê!
Hà Nội 2 000
Đ - H

Nguyễn Quang Trung

  •   26/06/2025 14:02
  •   3
  •   0
Nguyễn Quang Trung
Tôi buồn vì nhiều nhà thơ cổ xuý cho thơ văn xuôi. Thà là văn xuôi cho có thể có loại. Đằng này cứ như đưa "bò lạc"(cách nói trong hài Xuân Hinh) vào thơ. Ấy là thơ đã di vào tận cùng của cái sừng trâu, đi vào tử huyệt. Các nhà thơ văn xuôi đẫ bức tử thơ dưới ngọn cờ tung bay phấp phới dưới chiêu bài đổi mới. Anh nói đưa ra những nhà thơ phản thơ, phi thơ, ngợm hoá thơ mà tôi thấy buồn cho sự nghiệp văn chương nước nhà...

Tàm văn hóa tháp ---Nguyễn Qung Thiều

  •   27/06/2025 14:43
  •   4
  •   0
NGUYỄN QUANG THIỀU KHÔNG ĐỦ TẦM LÀM CHỦ BÚT CHƯƠNG
Đỗ Hoàng
So với những người cùng thế hệ, Nguyễn Quang Thiều được Công ân cho học tiếng Anh dù là người Mễ Tây Có dạy. ‘Méo mó có hơn không” Nhưng phong văn hóa của Thiều rất thấp , không thẩm mỹ đươc cái hay, cái đẹp của văn chương cha ông! Thiều qui tập một dàn “vô lối – thi tặc ( 27 ) tên.phá nát thi ca tổ tiên! Thiều lập cái trà hình Viết & Đọc để in bài vở cho nhóm, cánh hữu.
Thiều viêt:”Bạn phải luôn nghi rằng;”Ta sẽ lảm những điều mà trước ta chưa ai làm,ta sẽ làm ra những điều khác với những gì ta đã làm”. Đấy chính lâ sự can đảm. Đấy chính là bản chât của sáng tạo.. Trong sáng tạo không bao giờ không bao giờ co khái niệm “đi theo’, “làm theo”. Sáng tạo thực sự luôn mang tinh thần độc lập, riêng biết và cô đơn.”
Kiểu viêt của đứa vô học. Lê Quý Đôn nói: ‘người tài giỏi hơn hêt mọi người cũng không chối bỏ người trước” Trong Tâm lý học, có hiện thực, tưởng tượng mới sáng tạọ. Có cai xe dạp bánh gỗ mới co cái xe đạp bánh cao su., co sim sơn mới có honda,Sh,có sam 1, mới có sam2…có chữ la tinh mới có cho Thiều làm vô lối, tắc tỵ…
Với tầm nghĩ quá ngắn như vậy nên Thiều đưa Vi Thùy Linh lên tầm “sư hào” in 7 bài thơ trong Viết & Đocxin trích”số Chuyên dề mùa xuân năm 2024
“Rút ngắn nhất về mình.
ViLi là người hiếu tri
Không ngừng học học và say mê nghệ thuật
Nghệ thuạt là nghịp thường hăng
Y nghĩ và liên tưởng
Khi giặt, phơi, gấp đỗ
Khi tăm đêm để được đăm trong nước lâu hơn khi con ngủ
Khi đọc sach nghĩ về quyền lưc 24 chữ.
Tứng ký tự ghép nhau, tách – nối
Đôc thúc tôi….”
Nâng thơ Thi Hoàng lên tầm “Đậu Phụ” của Thiều
“Dây phơi nhà ai, chiếc nịt vu thơm lừng , nhìn đã thấy no nê” Lão già 83 tuổi (sinh 1943)
Mà mới thấy nịt vú con gái phơi nhà hàng xóm cường dương như thanh niên trẻ khỏe. Bài in trên báo Văn nghệ năm 2923!
(còn nữa)
Left-column advertisement
Thống kê
  • Đang truy cập11
  • Hôm nay1,501
  • Tháng hiện tại48,622
  • Tổng lượt truy cập102,633
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Gửi phản hồi