Vô lối thi tặc Nguyễn Quang Thiều

Vô lối thi tặc Nguyễn Quang Thiều

NGUYỄN QUANG THIỀU NÊN BỎ VIẾT THƠ VÔ LỐI (THI TẶC)!
66 TUỔI TÂY, VỀ HƯU ĐI!
Đỗ Hoàng
Nguyễn Quang Thiều nên bỏ viết thơ Vô lối (Thi tặc), 66 tuổi Tây phải về hưu thôi1
Tôi nói điều thứ nhất cách đây lâu lắm rồi, từ thời tôi làm tạp chí Nhà văn gặp Thiều, Thiều cặn vặn: - “Sao anh Hoàng thù tôi đến thế!
Nói gần đây là buổi họp các nhà văn sinh hoạt ở Trung ương Hội Nhà văn Việt Nam bầu đại biểu đi dự Đâị hội Nhà văn khóa X.
Điều thứ hai nói trên mạng khi Thiều làm Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam đưa in bài vở của đám Thi tặc tung tóe trên các báo Nhà nước chính thống. Có một số được Thiều cho tiền (Ngân sách) in tác phẩm “thi tặc” như Thi Hoàng, Mai Văn Phấn, Hoàng Vũ Thuật, Trần Hùng, Phạm Đương…
Nguyễn Quang Thiều là một một người dốt nát tiếng Việt, không biết làm thơ Việt, kiến thức rất lổ mổ, hóng hớt, học hành chắp vá, nhảy cóc từ thời bé nên viết như kẻ vô học, đậm chất văn nô, dâm dục bẩn thỉu, thác loạn, giờ lại cầm cương nẩy mực văn chương nước nhà (!)
Từ khi Thiều làm Chủ tịch Hội Nhà văn và Ban Thường vụ Hội Nhà văn chỉ đạo báo Văn nghệ thì Thiều cho in thơ Vô lối của Thiều của đám Thi tặc, số nào cũng có một cách bội thực!. Thiều vực dậy những đứa thi tặc chết rấp từ lâu như Văn Cầm Hải, Vi Thùy Linh, Ly Hoàng Ly, Mai Văn Phấn, Mai Quỳnh Nam, Hoàng Vũ Thuật, Phạm Đương, Đỗ Doãn Hoàng….in tác phẩm của họ tràn lan trên các mặt báo Nhà nước.
Số 36 + 37, báo Văn nghệ ngày 3-9- 2022 in Nguyễn Quang Thiều 5 bài, in Mai Văn Phán (thơ ba câu , 21 bài ) kin một trang báo Văn nghệ (ảnh kèm theo). Tờ báo Văn nghệ ấy bay vào đâu nhiễm trùng HIV chỗ ấy (!).
Xin trích một bài Thi tặc in số Tết năm 2023 của Thiều để chứng minh. Đó là bài Vô lối : NHỮNG Ô CỬA
Nguyên văn:
NHỮNG Ô CỬA
Nguyễn Quang Thiều
Mở ô cửa thứ nhất
Mùa Hạ đã vời xa
Mở ô cửa thứ hai
Thấy mùa thu vừa đến
Những con thuyền trên bến
Mơ gặp dòng sông xưa
Mở ô cửa thứ ba
Người tình từ kiếp trước
Về trong gió heo may
Hoa vàng vương lối cũ
Gọi vang miền hoang vắng
Mở thêm một ô cửa
Mẹ đã vào trăm năm
Và một ô cửa nữa
Cha đi trong mây vàng
Lòng ta ô cửa nhỏ
Mở mãi vào vu vơ
Và một ô cửa nữa
Ôi những người quanh ta
Thấy màu hoa cúc trắng
Nở như chưa bao giờ
Đỗ Hoàng : BÌNH GIẢNG
Mới đọc nghe có vẻ hay hay, đám nịnh bút có khoang vện, khoang vằn như : Văn Chinh, (xuất thân giáo viên cấp một miền núi), Nguyễn Đăng Điệp, Thiên Sơn, Hoàng Thụy Anh (Hoàng Thụy Anh thi tặc gia truyền, nịnh cũng gia truyền nốt, bài phê bình nào in trên báo Văn nghệ cũng ghi « theo lời nhà thơ Nguyễn Quang Thiều, theo câu dịch tiếng Anh của nhà thơ Nguyễn Quang Thiều…)…bò sát đất bẩm báo : « Thơ của Chủ tịch Hội Nhà văn là thơ thần ! Tuyệt vời cú mèo ! Tuyệt vời cú mèo ! Giải Nobel cho Việt Nam đến nơi rồi, đến nơi rồi !
Hội viên Hội Nhà văn kết nạp đến bây giờ chắc 1 500 người, tuyệt đại bộ phận xõa tóc hô to : « khâm phục, khẩu phục ! Khẩu phục , khẩu phục ! Anh chị em hội viên Hội Nhà văn Việt Nam đập đầu tung hê Chủ tịch ! »
Phải một lần nữa xin lỗi độc giả : « Nó là cục cứt chó. Cả Vô lối thi tặc Nguyễn Quang Thiều là một cục cứt chó ! »
Lòng ta là ô cửa sổ, lòng ta là trăng, là trăng, lòng ta là cơ đồ đất nước….đã đượ các nhà thơ lớp trước đều ví von, so sánh như vậy.
« Cả lòng ta trăng
Là trăng
Ta nhả ra đây
Một nàng… »
(Hàn Mặc Tử)
« Lòng ta chung một cụ Hồ,
Lòng ta chung một thủ đô
Lòng ta chung một cơ đồ Việt Nam…. »
(Tố Hữu)
« Lòng ta ô cửa nhỏ »
(Nguyễn Quang Thiều)
Đã nói mãi mòn răng : « Nguyễn Quang Thiều không biết làm thơ » nên không biêt triển khai cái tứ mình tìm tòi được mà viết nói loăng quăng, lụn xui, lụn đụn như gà mắc tóc, dẫn đến nhiều sai trái trong câu chữ, lập luận !
Lòng tôi là ô cửa, thì ai mở ô cửa ? Ở đây rất nhiều lần mở :
« Mở ô cửa thứ nhất »
« Mở ô cửa thứ hai »
« Mở ô cửa thứ ba »
« Mở thêm ô cửa nữa »
« Và một ô cửa nữa »
Và một ô cửa nữa » (hai lần mở)
Thơ có thể nói những điều rất vô lý mà hợp lý :
« Hai ngày em không đến
Aanh không có hai ngày »
(Vĩnh Nguyên)
« Em đưa tiễn bước chân gìn giữ lắm
Ngọn cỏ dũng dằng dúng dắng ven đê
Thương mến ạ !
Và nhà thơ không rành mạch bao giờ ! »
(Nguyễn Duy)
Nhưng thơ ca có những câu chữ từ ngữ rất chính xác như trong toán học:
« Ôi Người Cha có đôi mắt mẹ hiền sao
Giọng của Người không phải sấm trên cao !
Thấm từng tiếng ấm vào long non nước…. »
(Tố Hữu )
Không thể viết « Ôi Người Cha một mắt mẹ hiền sao ! »
Nguyễn Quang Thiều « lòng tôi là ô cửa nhỏ » mà biết đi mở cửa sổ hàng vạn lần như thế là điều phi lý không hề có lý !
Đáng ra phải viết :
« Lòng ta là ô cửa
Ta tự mở lần nhất
Mùa Hạ đã vời xa
Ta tự mở lần hai
Thấy mùa thu vừa đến….. »
Nghe có lý hơn. Song, người đọc không thể hiểu vì sao, ở đâu mà mùa Hạ vời xa, mùa thu lại vừa đên ? Kỷ niệm riêng của anh, nỗi đau riêng của anh khi đưa lên cộng đồng thì phải được cộng đồng chấp nhận, cảm thông cái việc riêng mà cũng như là chung ấy. Đàng này anh nói gà, nói vịt, chẳng ai hiểu mùa hạ, mùa thu của anh tự đâu mất, tự đâu xuất hiện ?
Cái ô cửa của anh không còn là tấm lòng của anh mà thành cái cửa nhà mồ, mẹ , cha anh sập vào :
« Mở thêm một ô cửa
Mẹ đã thành trăm năm
Và một ô cửa nữa
Cha đi trong mây vàng ! …»
Cái ô cửa lòng anh” đã hóa thành nhà tang lễ 150 Phùng Hưng, Hà Nội, nhà tang lễ Trần Hưng Đạo, Viện Quân y 108! Trước hết nó là cái Hấm giết và chôn người , giết và chôn đầu tiên là người thân của anh!
Than ôi! Thơ với thẩn?
Hà Nội, tháng 7/2023
Đ - H
Đỗ Hoàng dịch ra thơ Việt:
LÒNG TA Ô CỬA
Lòng ta ô cửa nhỏ
Lần đầu tự mở ra
Mùa Hạ vời vợi xa
Lần thứ hai ta mở
Thấy mùa thu vừa đến
Mơ gặp dòng sông xưa
Tự mở lần thứ ba
Người tình từ kiếp trước
Trong heo may lần bước
Lối cũ vương hoa vàng
Ai đi trong sương bạc
Miền hoang gọi vang vang
Lòng con là ô cửa
Đưa mẹ vào trăm năm
Lòng con là ô cửa
Tiễn cha lối mây vàng!
Lòng ta là ô cửa
Mở mãi thời âm vang !
Dần dần ô cửa mở
Ơi những người quanh ta
Thấy màu hoa cúc trắng
Nở như chưa bao giờ !
Hà Nội 7/2023
Đ - H
Tb : Mòi đối thoại ! Tel : 0913369652

Xem tiếp...

Mid-page advertisement

Ngục trung nhật ký - sịch tiếp.

  •   29/07/2025 07:17
  •   2
  •   0
開卷
老夫原不愛吟詩,
因為囚中無所為。
聊借吟詩消永日,
且吟且待自由時。
Khai quyển
Lão phu nguyên bất ái ngâm thi,
Nhân vị tù trung vô sở vi.
Liêu tá ngâm thi tiêu vĩnh nhật,
Thả ngâm thả đãi tự do thì.
Dịch nghĩa
Già này vốn không thích ngâm thơ,
Nhân vì trong ngục không có gì làm.
Hãy mượn việc ngâm thơ cho qua ngày dài,
Vừa ngâm vừa đợi ngày tự do.
開卷
老夫原不愛吟詩,
因為囚中無所為。
聊借吟詩消永日,
且吟且待自由時。
Khai quyển
Lão phu nguyên bất ái ngâm thi,
Nhân vị tù trung vô sở vi.
Liêu tá ngâm thi tiêu vĩnh nhật,
Thả ngâm thả đãi tự do thì.
Dịch nghĩa
Già này vốn không thích ngâm thơ,
Nhân vì trong ngục không có gì làm.
Hãy mượn việc ngâm thơ cho qua ngày dài,
Vừa ngâm vừa đợi ngày tự do.
開卷
老夫原不愛吟詩,
因為囚中無所為。
聊借吟詩消永日,
且吟且待自由時。
Khai quyển
Lão phu nguyên bất ái ngâm thi,
Nhân vị tù trung vô sở vi.
Liêu tá ngâm thi tiêu vĩnh nhật,
Thả ngâm thả đãi tự do thì.
Dịch nghĩa
Già này vốn không thích ngâm thơ,
Nhân vì trong ngục không có gì làm.
Hãy mượn việc ngâm thơ cho qua ngày dài,
Vừa ngâm vừa đợi ngày tự do.

CHƯƠNG 6
THÀNH TƯỢNG
成 象
Hán văn:
谷 神 不 死 是 謂 玄 牝. 玄 牝 之 門, 是 謂 天 地 根. 綿 綿 若 存. 用 之 不 勤.
Phiên âm:
1. Cốc thần bất tử thị vị Huyền tẫn.
2. Huyền tẫn chi môn thị vị thiên địa căn.
3. Miên miên nhược tồn. Dụng chi bất cần.
Dịch nghĩa:
1. Cốc thần bất tử, đó là Huyền tẫn.
2. Cửa Huyền tẫn chính là gốc rễ trời đất.
3. Miên man trường tồn, dùng không bao giờ hết.
Đỗ Hoàng dịch thơ:
Huyền Tẫn chốn vô cùng bất tử
Cửa Huyền Tẫn gốc rễ dất trời
Miên man trong cõi sinh sôi
Của kho vô tận đời đời bao dung.

CHƯƠNG 6
THÀNH TƯỢNG
成 象
Hán văn:
谷 神 不 死 是 謂 玄 牝. 玄 牝 之 門, 是 謂 天 地 根. 綿 綿 若 存. 用 之 不 勤.
Phiên âm:
1. Cốc thần bất tử thị vị Huyền tẫn.
2. Huyền tẫn chi môn thị vị thiên địa căn.
3. Miên miên nhược tồn. Dụng chi bất cần.
Dịch nghĩa:
1. Cốc thần bất tử, đó là Huyền tẫn.
2. Cửa Huyền tẫn chính là gốc rễ trời đất.
3. Miên man trường tồn, dùng không bao giờ hết.
Đỗ Hoàng dịch thơ:
Huyền Tẫn chốn vô cùng bất tử
Cửa Huyền Tẫn gốc rễ dất trời
Miên man trong cõi sinh sôi
Của kho vô tận đời đời bao dung.

開卷
老夫原不愛吟詩,
因為囚中無所為。
聊借吟詩消永日,
且吟且待自由時。
Khai quyển
Lão phu nguyên bất ái ngâm thi,
Nhân vị tù trung vô sở vi.
Liêu tá ngâm thi tiêu vĩnh nhật,
Thả ngâm thả đãi tự do thì.
Dịch nghĩa
Già này vốn không thích ngâm thơ,
Nhân vì trong ngục không có gì làm.
Hãy mượn việc ngâm thơ cho qua ngày dài,
Vừa ngâm vừa đợi ngày tự do.

Hoàng Vũ Thuật vinh

  •   29/07/2025 14:51
  •   1
  •   0
Đỗ Hoàng
HOÀNG VŨ THUẬT - Thi tặc - Giặc thơ - Vịnh
Hoàng Vũ Thuật loại viết vất vơ
Tra khòm mà cứ tưởng cầy tơ!
Xuất thân giáo học nghề đứng đắn,
Lộn mặt văn chương việc phấn mờ!
Mãi võ viên trà mèo chẳng đọc,
Địch trôn lổ thủng chó nào sờ!
Trên giường đánh giặc hô to khỏe
Xếp đứng tốp đầu lũ tặc thơ!
Hà Nội 7/2022

Vô lối thi tặc Nguyễn Quang Thiều

  •   29/07/2025 14:55
  •   1
  •   0
NGUYỄN QUANG THIỀU NÊN BỎ VIẾT THƠ VÔ LỐI (THI TẶC)!
66 TUỔI TÂY, VỀ HƯU ĐI!
Đỗ Hoàng
Nguyễn Quang Thiều nên bỏ viết thơ Vô lối (Thi tặc), 66 tuổi Tây phải về hưu thôi1
Tôi nói điều thứ nhất cách đây lâu lắm rồi, từ thời tôi làm tạp chí Nhà văn gặp Thiều, Thiều cặn vặn: - “Sao anh Hoàng thù tôi đến thế!
Nói gần đây là buổi họp các nhà văn sinh hoạt ở Trung ương Hội Nhà văn Việt Nam bầu đại biểu đi dự Đâị hội Nhà văn khóa X.
Điều thứ hai nói trên mạng khi Thiều làm Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam đưa in bài vở của đám Thi tặc tung tóe trên các báo Nhà nước chính thống. Có một số được Thiều cho tiền (Ngân sách) in tác phẩm “thi tặc” như Thi Hoàng, Mai Văn Phấn, Hoàng Vũ Thuật, Trần Hùng, Phạm Đương…
Nguyễn Quang Thiều là một một người dốt nát tiếng Việt, không biết làm thơ Việt, kiến thức rất lổ mổ, hóng hớt, học hành chắp vá, nhảy cóc từ thời bé nên viết như kẻ vô học, đậm chất văn nô, dâm dục bẩn thỉu, thác loạn, giờ lại cầm cương nẩy mực văn chương nước nhà (!)
Từ khi Thiều làm Chủ tịch Hội Nhà văn và Ban Thường vụ Hội Nhà văn chỉ đạo báo Văn nghệ thì Thiều cho in thơ Vô lối của Thiều của đám Thi tặc, số nào cũng có một cách bội thực!. Thiều vực dậy những đứa thi tặc chết rấp từ lâu như Văn Cầm Hải, Vi Thùy Linh, Ly Hoàng Ly, Mai Văn Phấn, Mai Quỳnh Nam, Hoàng Vũ Thuật, Phạm Đương, Đỗ Doãn Hoàng….in tác phẩm của họ tràn lan trên các mặt báo Nhà nước.
Số 36 + 37, báo Văn nghệ ngày 3-9- 2022 in Nguyễn Quang Thiều 5 bài, in Mai Văn Phán (thơ ba câu , 21 bài ) kin một trang báo Văn nghệ (ảnh kèm theo). Tờ báo Văn nghệ ấy bay vào đâu nhiễm trùng HIV chỗ ấy (!).
Xin trích một bài Thi tặc in số Tết năm 2023 của Thiều để chứng minh. Đó là bài Vô lối : NHỮNG Ô CỬA
Nguyên văn:
NHỮNG Ô CỬA
Nguyễn Quang Thiều
Mở ô cửa thứ nhất
Mùa Hạ đã vời xa
Mở ô cửa thứ hai
Thấy mùa thu vừa đến
Những con thuyền trên bến
Mơ gặp dòng sông xưa
Mở ô cửa thứ ba
Người tình từ kiếp trước
Về trong gió heo may
Hoa vàng vương lối cũ
Gọi vang miền hoang vắng
Mở thêm một ô cửa
Mẹ đã vào trăm năm
Và một ô cửa nữa
Cha đi trong mây vàng
Lòng ta ô cửa nhỏ
Mở mãi vào vu vơ
Và một ô cửa nữa
Ôi những người quanh ta
Thấy màu hoa cúc trắng
Nở như chưa bao giờ
Đỗ Hoàng : BÌNH GIẢNG
Mới đọc nghe có vẻ hay hay, đám nịnh bút có khoang vện, khoang vằn như : Văn Chinh, (xuất thân giáo viên cấp một miền núi), Nguyễn Đăng Điệp, Thiên Sơn, Hoàng Thụy Anh (Hoàng Thụy Anh thi tặc gia truyền, nịnh cũng gia truyền nốt, bài phê bình nào in trên báo Văn nghệ cũng ghi « theo lời nhà thơ Nguyễn Quang Thiều, theo câu dịch tiếng Anh của nhà thơ Nguyễn Quang Thiều…)…bò sát đất bẩm báo : « Thơ của Chủ tịch Hội Nhà văn là thơ thần ! Tuyệt vời cú mèo ! Tuyệt vời cú mèo ! Giải Nobel cho Việt Nam đến nơi rồi, đến nơi rồi !
Hội viên Hội Nhà văn kết nạp đến bây giờ chắc 1 500 người, tuyệt đại bộ phận xõa tóc hô to : « khâm phục, khẩu phục ! Khẩu phục , khẩu phục ! Anh chị em hội viên Hội Nhà văn Việt Nam đập đầu tung hê Chủ tịch ! »
Phải một lần nữa xin lỗi độc giả : « Nó là cục cứt chó. Cả Vô lối thi tặc Nguyễn Quang Thiều là một cục cứt chó ! »
Lòng ta là ô cửa sổ, lòng ta là trăng, là trăng, lòng ta là cơ đồ đất nước….đã đượ các nhà thơ lớp trước đều ví von, so sánh như vậy.
« Cả lòng ta trăng
Là trăng
Ta nhả ra đây
Một nàng… »
(Hàn Mặc Tử)
« Lòng ta chung một cụ Hồ,
Lòng ta chung một thủ đô
Lòng ta chung một cơ đồ Việt Nam…. »
(Tố Hữu)
« Lòng ta ô cửa nhỏ »
(Nguyễn Quang Thiều)
Đã nói mãi mòn răng : « Nguyễn Quang Thiều không biết làm thơ » nên không biêt triển khai cái tứ mình tìm tòi được mà viết nói loăng quăng, lụn xui, lụn đụn như gà mắc tóc, dẫn đến nhiều sai trái trong câu chữ, lập luận !
Lòng tôi là ô cửa, thì ai mở ô cửa ? Ở đây rất nhiều lần mở :
« Mở ô cửa thứ nhất »
« Mở ô cửa thứ hai »
« Mở ô cửa thứ ba »
« Mở thêm ô cửa nữa »
« Và một ô cửa nữa »
Và một ô cửa nữa » (hai lần mở)
Thơ có thể nói những điều rất vô lý mà hợp lý :
« Hai ngày em không đến
Aanh không có hai ngày »
(Vĩnh Nguyên)
« Em đưa tiễn bước chân gìn giữ lắm
Ngọn cỏ dũng dằng dúng dắng ven đê
Thương mến ạ !
Và nhà thơ không rành mạch bao giờ ! »
(Nguyễn Duy)
Nhưng thơ ca có những câu chữ từ ngữ rất chính xác như trong toán học:
« Ôi Người Cha có đôi mắt mẹ hiền sao
Giọng của Người không phải sấm trên cao !
Thấm từng tiếng ấm vào long non nước…. »
(Tố Hữu )
Không thể viết « Ôi Người Cha một mắt mẹ hiền sao ! »
Nguyễn Quang Thiều « lòng tôi là ô cửa nhỏ » mà biết đi mở cửa sổ hàng vạn lần như thế là điều phi lý không hề có lý !
Đáng ra phải viết :
« Lòng ta là ô cửa
Ta tự mở lần nhất
Mùa Hạ đã vời xa
Ta tự mở lần hai
Thấy mùa thu vừa đến….. »
Nghe có lý hơn. Song, người đọc không thể hiểu vì sao, ở đâu mà mùa Hạ vời xa, mùa thu lại vừa đên ? Kỷ niệm riêng của anh, nỗi đau riêng của anh khi đưa lên cộng đồng thì phải được cộng đồng chấp nhận, cảm thông cái việc riêng mà cũng như là chung ấy. Đàng này anh nói gà, nói vịt, chẳng ai hiểu mùa hạ, mùa thu của anh tự đâu mất, tự đâu xuất hiện ?
Cái ô cửa của anh không còn là tấm lòng của anh mà thành cái cửa nhà mồ, mẹ , cha anh sập vào :
« Mở thêm một ô cửa
Mẹ đã thành trăm năm
Và một ô cửa nữa
Cha đi trong mây vàng ! …»
Cái ô cửa lòng anh” đã hóa thành nhà tang lễ 150 Phùng Hưng, Hà Nội, nhà tang lễ Trần Hưng Đạo, Viện Quân y 108! Trước hết nó là cái Hấm giết và chôn người , giết và chôn đầu tiên là người thân của anh!
Than ôi! Thơ với thẩn?
Hà Nội, tháng 7/2023
Đ - H
Đỗ Hoàng dịch ra thơ Việt:
LÒNG TA Ô CỬA
Lòng ta ô cửa nhỏ
Lần đầu tự mở ra
Mùa Hạ vời vợi xa
Lần thứ hai ta mở
Thấy mùa thu vừa đến
Mơ gặp dòng sông xưa
Tự mở lần thứ ba
Người tình từ kiếp trước
Trong heo may lần bước
Lối cũ vương hoa vàng
Ai đi trong sương bạc
Miền hoang gọi vang vang
Lòng con là ô cửa
Đưa mẹ vào trăm năm
Lòng con là ô cửa
Tiễn cha lối mây vàng!
Lòng ta là ô cửa
Mở mãi thời âm vang !
Dần dần ô cửa mở
Ơi những người quanh ta
Thấy màu hoa cúc trắng
Nở như chưa bao giờ !
Hà Nội 7/2023
Đ - H
Tb : Mòi đối thoại ! Tel : 0913369652

Dịch thơ Lý Bạch

  •   26/07/2025 07:40
  •   6
  •   0
春日醉起言志 (Lý Bạch) (1)
Nhà thơ Đỗ hoàng có biệt tài dịch Đường thi. Ông đã đưa các thiên tài thơ thành thêm thiên tài nữa như:: Lý Bạch, Đỗ Phủ, Bạch Cư Dị, Thôi Hiệu…
Xin giới thiệu một bài dịch của ông
“Ngày xuân tỉnh dậy nói chí mình”
春日醉起言志
處世若大夢,
胡為勞其生?
所以終日醉,
頹然臥前楹。
覺來眄庭前,acs thiên tài
一鳥花間鳴。
借問此何時?
春風語流鶯。
感之欲歎息,
對酒還自傾,
浩歌待明月,
曲盡已忘情。
Xuân nhật tuý khởi ngôn chí
Xử thế nhược đại mộng,
Hồ vi lao kỳ sinh!
Sở dĩ chung nhật tuý,
Đồi nhiên ngoạ tiền doanh.
Giác lai miện đình tiền,
Nhất điểu hoa gian minh.
Tá vấn thử hà thời,
Xuân phong ngữ lưu oanh.
Cảm chi dục thán tức,
Đối tửu hoàn tự khuynh.
Hạo ca đãi minh nguyệt,
Khúc tận dĩ vong tình.
Đỗ Hoàng dịch nghĩa:
Ở cõi đời như trong một giấc mộng lớn
Tại làm sao mà lại phải làm mệt nhọc cho cuộc sống
Bởi vậy suốt ngày cứ say sưa
Nằm uể oải nhoài trước hiên
Lúc tỉnh dậy nhìn ra trước sân
Một con chim đang hót trong đám hoa
Xin hỏi hôm nay là ngày nào
Mà chim oanh trò chuyện trong gió xuân
Cảm xúc trước cảnh ấy, muốn thở than
Hướng về đó, thôi thì lại tự rót rượu
Hát vang chờ đợi trăng sáng
Hát xong thì đã quên hết tình
Lý Bạch tả cái tư tưởng chán đời, muốn trốn việc đời bằng rượu. Ý nói ở đời chẳng qua như giấc mộng lớn, làm gì mà phải vất vả thân mình, bởi mình hiều cái lẽ ấy, cho nên cả ngày say sưa không tỉnh. Trong khi say quá, lăn ra ngủ trước cột nhà, quên cả ngày tháng. Đến lúc thình lình tỉnh dậy, ngó ra trước sân thì một con chim đương véo von kêu ở trong hoa. Vì đã không nhớ ngày tháng, nên phải hỏi ngày nay là ngày gì. Thì ra, bấy giờ đã đương mùa xuân, gió xuâns mộng lớn
đã giục con oanh tập hót. Cảm vì thấy ngày tháng mau chóng, những muốn than thở ngậm ngùi. Và đối trước cái cảnh hoa nở, chim kêu, lại nghiêng bình rượu tự chuốc cho mình. Rồi cứ hát xướng nghêu ngao đề chờ trăng lên. Nhưng, hát vừa hết bài thì đã quên cả tình ý ở trong câu hát.
Đõ Hoàng dịch thơ:
NGÀY XUÂN TỈNH DẬY NÓI CHÍ MÌNH.
Đời như giâc mộng lớn.
Làm chi nhọc tám thân
Nên suốt ngày say khướt
Bên cột nhà nằm khênh.
Tỉnh dây nhìn ra cửa
Chim chi hot trên cành?
Ướm hỏi ngày gì thế?
Oanh líu lo gió xuân
Rồi ngậm ngùi than thở
Lại nghiêng bầu một mình!
Hát tràn chờ trăng sáng
Lời dứt đã quên tình!
(1) Rút trong tập “Túy thì ca” thơ dịch – NXB Văn hóa - Dân tôc năm 2 000
Left-column advertisement
Thống kê
  • Đang truy cập7
  • Hôm nay1,307
  • Tháng hiện tại55,699
  • Tổng lượt truy cập158,648
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Gửi phản hồi